Thành Phố Biển-tiếng Vọng Khơi Xa (Võ Ngọc Bích)

Tác giả: Võ Ngọc Bích


Thành phố biển-Tiếng vọng khơi xa
Lời 1:
Thành phố xanh xanh màu mây trời
Thành phố xanh xanh màu biển biếc
Nghe trong gió tiếng quê hương ngàn đời
Nghe trên sóng tiếng yêu thương bồi hồi
Biển mênh mang
Sóng lao xao dội mãi trong tôi tình yêu vô bờ.

Cứ chiều chiều ngồi nghe biển sóng
Đêm đêm về mộng giấc Hoàng Sa
Tiếng gọi thiêng liêng khơi xa vọng về.


Biển bình yên bỗng dậy sóng
Tiếng sấm vang, chớp giật Biển Đông
Cưỡi gió lớn, đạp sóng dữ
Lướt ra khơi những ngày biển động.

Sẽ có một ngày
Biển lặng trời yên
Qua mùa bão giông
Trời quang mây tạnh
Biển lại xôn xao hát bài tình ca
Về một thành phố lung linh
Đứng soi mình bên dòng Sông Hàn
Cầu Rồng uốn lượn hướng về Biển Đông
Thành phố mến yêu thơ mộng
Xanh ngát bên bờ Biển Đông.

Lời 2:
Đà Nẵng xanh xanh những con đường
Đà Nẵng vươn cao nhịp cầu mới.
Tôi đi giữa phố thênh thang Bạch Đằng
Nghe tiếng sóng vỗ bên chân Cầu Rồng
Người qua sông
Sanh vai nhau về hướng con đường Hoàng Sa bên biển.

Ngắm đoàn tàu trùng khơi lướt sóng
Đăm đăm nhìn về Cõi bờ xa
Biển cả bao la, bên tôi thì thầm.

Biển bình yên bỗng dậy sóng
Tiếng sấm vang, chớp giật Biển Đông
Cưỡi gió lớn, đạp sóng dữ
Lướt ra khơi những ngày biển động.

Sẽ có một ngày
Biển lặng trời yên
Qua mùa bão giông
Trời quang mây tạnh
Biển lại xôn xao hát bài tình ca
Về một thành phố lung linh
Đứng soi mình bên dòng Sông Hàn
Cầu Rồng uốn lượn hướng về Biển Đông

Thành phố mến yêu thơ mộng
Xanh ngát bên bờ Biển Đông./.