Bất chợt ta yêu em(hợp âm)

Tác giả:


Ta nghe [Dm] em từng [A7] tiếng thở dài mênh [Dm] mông
Ta nghe [Gm] em ngọn [A7] sóng thầm lặng yêu [Dm] thương
Trong đêm [Bb] thâu từng [Dm] phiến đá sầu gọi [Gm] tên
Gọi tên [A7] em từ bờ biển xanh rất [Dm] êm.

Em đang [Dm] mơ về [A7] giấc mộng dài xa [Dm] xôi
Buông đôi [Gm] môi tình [A7] hé một đời thêm [Dm] vui
Cho đôi [Bb] tay buồn [C] bã ngày nào ấm [F] lại
Và cho ta [Em] nghe hạnh [A7] phúc đến thật [Dm] dài.

Ta nghe [Gm] trong đời [A7] tiếng một ngày trôi [Dm] đi
Ta nghe [Gm] quen từng [A7] phút từ biệt chia [Dm] ly
Ta nghe [Gm] thêm ngàn [C] tiếng còi tàu ra [F] đi
Nhưng sao chẳng [Bb] biết em đang nghĩ [Em] gì. [A7]

Cho ta [Dm] xin chia [A7] với nỗi buồn em [Dm] mang
Ta xin [Gm] em quên [A7] hết ngày dài xa [Dm] xăm
Khi đêm [Bb] nay ta [C] bỗng tình cờ yêu [F] em
Và biển [Em] im nghe [A7] tiếng ta đang thì [Dm] thầm.

Trên con [Dm] sông thuyền [A7] vẫn ngược dòng trôi [Dm] xa
Trong con [Gm] tim tình [A7] ấy một trời bao [Dm] la
Cho em [Bb] thôi hờ [C] hững cuộc đời xa [F] lạ
Và trong cô [Em] đơn còn bóng [A7] mát hiền [Dm] hòa.