Tân Nhạc
Đứng bên sông buồn,
em lặng nhìn con đò dần trôi.
Đò giờ xa xôi,
như là anh cũng xa em rồi.
Bởi đã có người,
khiến cho lòng anh giờ đổi thay.
Anh quên hẹn thề,
để xây mộng hạnh phúc cùng ai.
Nhớ sao hôm nào,
anh bảo rằng “cho dù ngày sau,
dù là đi đâu,
anh và em vẫn như ban đầu.
Dẫu có thế nào,
vẫn yêu hoài không để mất nhau.”
Thế nhưng bây giờ,
còn mình em đứng ôm nỗi… sầu.
Vọng Cổ (Câu 1)
Mưa rớt bên sông sao cõi lòng em thấm lạnh.
Cây đứng bơ vơ không lấp đầy khoảng vắng bởi vì trái tim em thương nhớ chẳng nguôi sầu. Hò 16
Em có ngờ đâu mình dang dở nhịp cầu. Hò 20
Nếu tình chỉ mong manh sao anh nói chi lời chung thủy,
để em dại khờ yêu bằng cả niềm tin. Xê 24
Cũng bến sông này em đứng đợi chờ anh,
người trễ hẹn mấy phiên em giận hờn rồi tha thứ. Xang 28
Lời thương ngọt ngào từ trót lưỡi đầu môi,
em khờ dại yêu anh đành ngậm ngùi ôm cay đắng. Cống 32
Trường Tương Tư
Bến sông hiu quạnh vì vắng người tri âm.
Ngổn ngang tâm sự bóng chiều rưng rưng.
Em tơ vương một mối tình đầu,
nên riêng mang trọn khối u sầu.
Trách mưa rơi trong chiều dạng dạng,
để con đò chở nặng nỗi cô đơn.
Nhớ thương anh mỏi mòn hy vọng,
áng mây trời theo gió thoảng mây bay.
Vọng Cổ (Câu 2)
Em vẫn đi tìm khoảng trời mưa qua kỷ niệm,
nhặt từng mảnh dư âm nơi bến hẹn xưa nào. Hò 16
Anh phụ nghĩa tình quê vì cũng tại em nghèo. Hò 20
Anh bỏ lại dòng sông, bỏ hương đồng gió nội,
anh quên bỏ em rồi chạy theo tiếng gọi vàng son. Xê 24
Anh ơi mùa bông bần rụng trắng mặt sông quê,
như trăm mảnh tim đau tả tơi sầu duyên lỡ. Xê 28
Con nước bình yên theo dòng trôi êm ả,
sao bão tố trong lòng dằn dũ suối mùa thương. Xang 32
Lý Trăng Soi
Ai chờ ai, than thở bên sông buồn.
Biết người nơi đâu có nghe thương về,
con đò mồ côi lẻ loi bao chiều.
Thôi từ đây, tìm quên tìm quên duyên cũ, quên ước hẹn xưa.
Đường vào yêu lắm nẻo chông gai,
đôi chân này ngơ ngác dẫm niềm đau.
Về lại vọng cổ - Xề 24 - Câu 6
Vọng Cổ (Câu 6)
Em đã mất đi một người yêu gian dối,
anh đã buông tay đánh mất khối chung tình. Xề 24
Cũng trên bến sông này em đứng đợi người yêu,
giờ cũng trên bến sông xưa em đợi chờ tim mình quên kỷ niệm. Xê 28
Anh về phía xa xôi tìm vui nơi phố chợ,
bên bến sông buồn em khơi niềm riêng. Liu 32
Tân Nhạc
Cò lớn cò bay,
nên bây giờ anh cũng đổi thay.
Nào có bận tâm,
bao lời em giữ chân anh lại.
Nước mắt nhạt nhoà,
em nghẹn ngào nhìn anh khuất xa.
Có yêu nhau rồi,
lúc mất nhau mới thấy đau lòng.
Nhớ thương con đò,
em gầy gò bao ngày buồn hiu.
Giờ thì bên ai,
trong lòng anh lãng quên em rồi.
Có lẽ suốt đời,
chẳng bao giờ em còn thấy vui.
Lỡ mối duyên rồi,
em âm thầm riêng mình mà thôi./.