1. Cứ [Em] đi mà không [Bm] biết
Cuối [C] con đường phía [G] trước
Có [Am] phải là hạnh [C] phúc
Khi trước [F#m] mắt giờ là hố [B7] sâu.
2. Sống [Em] trong niềm cay [Bm] đắng
Trái [C] tim đầy thù [G] oán
Cứ [Am] bước lần trong [C] đêm
Không biết [F#m] ta giờ đi về [B7] đâu.
Làm sao [Em] có thể tìm [D] thấy được bình [G] minh
Làm sao [Em] có thể tìm [D] thấy được ánh [G] sáng.
ĐK:
Khi trước [C] mắt giờ chỉ [D] bóng đêm
Mưa với [Bm] mây mù khuất [Em] lối đi
Ta nhận [Am] ra mình đã [D] sai, sai quá [G] nhiều.
Hãy cứ [C] bỏ mặc quá [D] khứ đi
Và ta [Bm] quay lại nơi [Em] bắt đầu
Có lẽ [Am] sẽ tìm thấy [B7] ra được bình [Em] yên.
* Cứ [B7] đi mà không [G] biết ở nơi [C] phía cuối con [G] đường
Có ai [Am] đứng chờ đón [B7] em trong tình [Em] yêu.