[Dm] Sao bao lâu nay anh vẫn [Gm] chẳng nhận ra
Thời [C] gian bên anh ngày qua em lấy [F] khoả lấp một khoảng [Bb] trống
Có đáng để buồn [Gm] không
Khi lỡ yêu thương em [A7] rồi lại biết anh chỉ là thay thế [Dm] thôi
Ngày anh đi [Bb] ấy đừng nên giữ [Am] tay
Một [Gm] mình với [C7] anh lại [F] có lẽ hay
Tại sao anh [Bb] đã bằng tất cả [Am] chân thành [Dm]
[Gm] Trong em người [C] ta anh chẳng [A7] thể so sánh.
ĐK:
Có phải một [Dm] người yêu em thương em quan tâm quá [Gm] em không cần
Đôi khi một [C] người làm lòng em đau đớn nhất thì [F] em chấp nhận
[Bb] Bao lần anh cố gắng [Gm] dù mọi người trách mắng
[Em] Anh vẫn u muội trao em tất cả [A7] em lại yêu người ta.
Tại anh [Dm] vội quá vậy nên [Gm] vấp ngã
Anh đã đau [C] lắm khi chúng ta chẳng còn [F] gì nữa cả
[Bb] Chẳng ai cần điều mà mình [Gm] quá dư thừa
Cứ [A7] để anh đi đừng [Dm] chờ nhau nữa.