Bước chân vào đời với biết bao niềm vui Biết bao nỗi buồn cảm bẫy của tình đời Ngày xưa còn thơ tôi thường hay mộng mơ Cờ bạc ma tuý cha mẹ phải đau buồn. Rời xa làng quê bước chân vào thành đô Hào hoa lợi danh khiến tôi phải ngước nhìn Thế nhưng giờ đây,tương lai đã không còn Chỉ vì chỉ vì tôi đã quá dại khờ. [ĐK:] Lòng tôi đau lắm không biêt phải làm sao Người đời cười chê,bạn bè cũng khinh thường Cha mẹ âu lo người yêu cũng xa rồi Giờ đi về đâu khi hai bàn tay trắng. Cuộc đời là thế giờ hiểu thì đã qua Bao nhiêu sót xa cay đắng của sự đời Mong người đừng như tôi và hãy sống thật lòng Còn tôi sẽ làm lại từ đầu.