1. [F] Cám ơn vì mình đã ở lại [C] đây
[Dm] Cám ơn vì không buông lơi bàn [Am] tay
[Bb] Cám ơn vì [C] đã bên nhau dù [Am] đêm hay [Dm] ngày
[Gm] Cám ơn vì đã cho tôi thời [C] thanh xuân này.
2. [F] Cám ơn vì đã khóc cười cùng [C] nhau
[Dm] Cám ơn vì cất cho nhau niềm [Am] đau
[Bb] Cám ơn vì [C] đã thương nhau đậm [Am] sâu thế [Dm] này
[Gm] Cám ơn vì [C] đã yêu tôi trọn [F] kiếp này.
ĐK:
Dù cuộc đời quá [Bb] ngắn [C] và nỗi nhớ quá [Am] dài
[Dm] Dành cả thanh xuân [Gm] ấy chỉ yêu người [C] thôi dù dấn thân [F] vào ngục tối
Dù bàn chân không [Bb] bước, [C] và tim sẽ ngừng [Am] đập
[Bb] Dành một lần thanh [Gm] xuân để yêu đến [C] lúc tan thành mây [F] khói.
* [Bb] Yêu
Là thiêu đốt chính [Am] mình để yêu
Là dù đớn đau bao [Gm] nhiêu càng yêu
Dẫu ngày mai lìa xa [F] hai thế giới
[Bb] Ai
Từng được chết cho [Am] người mình yêu
Là được sống mãi [Gm] trong tình yêu
Trọn giấc [C] mơ thanh [F] xuân bình yên.