(st-42 Văn Vũ)
1. Khóc đi [Dm] em, như giọt [D7] mưa rơi rã rích canh [Gm] thâu
Khóc đi [C] em, riêng mình em với nỗi sầu mênh [F] mang
Khoé [A7] mi giọt lệ đẫm hai [Dm] hàng
Còn mình [Bb] em, bơ vơ dưới cơn [A]mưa
2. Nhớ không [Dm] anh bao ngày [D7] buồn mong đêm nhớ bao [Gm] năm
Nhớ không [C] anh, mình ủ sầu những dấu tình năm [F] xưa
Đã [A7] hẹn lời thề ước trăm [Dm] năm
Những lời [A7] thề theo gió mây ngàn bay [Dm] xa
ĐK: Anh [Bb] ơi, nghe từng giọt [C] mưa khiến nhớ anh [Dm] nhiều
Gợi nhớ tình [Gm] em đã bao [C] năm mình đã xa [F] nhau
Những giọt mưa [A7] rơi bao dĩ vãng sẽ trôi [Dm] đi
3.Biết không [Dm] anh, nỗi buồn [D7] em luôn dấu kín trong [Gm] tim
Nói cho [C] ra, đem lại tình em đã lỡ trao [F] anh
Nỗi [A7] buồn ẩn khuất khi nhớ [Dm] anh
Cơn mưa [A7] qua bao nhớ sầu sẽ chìm [Dm] phai
Văn Vũ hát tông Ebm
Nữ hát tông Am