Câu Hẹn Thề Dang Dở (Vọng Cổ)

Tác giả:


Nói Lối
Chiều lặng lẽ mội mình trong quán nhỏ.
Từng giọt buồn như thấm lạnh hồn anh.
Thầm trách mình khi tuổi hãy còn xanh.
Mà ngang trái cam đành vương tình lỡ.

Ngựa Ô Nam
Dù thương nhớ nhiều nhưng em vẫn ra đi,
bỏ anh sầu trong giây phút chia ly.
Đành tâm nỡ vu quy,
vui bên chồng nâng cốc, nâng ly.
Em nào nghĩ cho anh.
Lo lằng cho em anh không hề nghi ngại.
Nhưng giờ đây cách biệt đôi mình.
Đành câm nín một ân tình.
Xa nhau rồi em có bâng khuâng?
Về duyên nợ ngày xưa?
Ai hứa yêu thương ai trọn kiếp muôn đời,
giờ tan nát tơi bời.
Anh vẫn thương hoài dù cho cách biệt,
câu hẹn thề dở dang.

Vọng Cổ (Câu 1)
Em ơi anh biết rằng tình đã ly tan đôi đường cách trở,
kẻ ở người đi hai phương trời thương nhớ dẫu có yêu nhau thì duyên nợ cũng... không... thành. Hò 16

Em nỡ quay lưng chối bỏ sao đành. Hò 20

Ai thương em bằng con tim chân thật,
ai đã dỗ dành trong lúc chiều mưa? Xê 24

Ai giận hờn khi không kịp đón đưa?
Ai trách hờn ai những trưa hè chờ đợi? Xang 28

Ai nói nên lời thương nhớ Đầm Dơi (1),
mảnh đất xa xôi có hình em trong đó. Cống 32

Vọng Cổ (Câu 2)
Em ơi anh vẫn biết rằng tình chỉ đẹp khi còn dang dở,
đời sẽ đắng cay khi duyên lỡ câu thề. Hò 16

Dòng lệ anh tuôn trên lối nhỏ đi về. Hò 20

Đành chôn mối tình xưa vào dĩ vãng,
khóc hận muôn đời khi tình đã ly tan. Xê 24

Thương em nhiều thì cũng dỡ dang,
đành chia biệt lỡ làng câu duyên phận. Xê 28

Anh quá yêu em nên đành chấp nhận,
đôi đứa đôi đường lận đận tình duyên. Xang 32

Lý Trăng Soi
Con đường xưa, nay vắng em đâu rồi?
Cho mình anh lẽ loi đi về, ôm niềm đau khóc trong nghẹn ngào.
Em nằm bên, người yêu êm ấm, đâu nhớ gì nhau.
Giờ đây hai đứa thương đau,
anh tuổi lòng thương nhớ một niềm đau.

Vọng Cổ (Câu 5)
Ai đã yêu thương em bằng con tim không hề gian dối?
Vậy mà sao em nỡ vô tâm từ chối bỏ lại mình anh trong đêm tối... quay... cuồng. Hò 16

Hờn tuổi riêng anh mang số phận u buồn. Hò 20

Ngày xưa quen em anh thầm lo lắng,
mơ ước duyên đầu trong cay đắng suy tư. Xê 24

Lo bạc tiền đầy đủ, son phấn thừa dư,
sao em nỡ quên đi như chưa hề quen biết. Xê 28

Gió lạnh chiều buông thêm buồn da diết,
em quá vô tâm nên vĩnh biệt nhau rồi. Xề 32

Lý Sâm Thương
Em đã thương yêu anh bằng câu đầu môi gian dối.
Như áng mây trôi qua cho tình ta cay đắng xót xa.
Tình yêu đành phôi pha, trời mưa tuôi hay mắt anh nhạt nhòa.
Người xưa giờ nơi đâu, còn thương anh trong những đêm u sầu?

(Về Vọng Cổ - Xề 24 - Câu 6)

Vọng Cổ (Câu 6)
Tình đã trái ngang đôi đường cách trở,
kỷ niệm còn đây nhưng dang dở duyên đầu. Xề 24

Chiều nay anh nhớ một người,
thương lời ước hẹn một thời đam mê. Xê 28

Đường xưa đã khép lối về,
tình yêu tan nát câu hẹn thề dở dang./. Liu 32