1. [Dm] Ngày chợt không chút [C] nắng khi xa vắng đi một [Bb] người
[Dm] Chẳng còn ai nơi [C] đó để được thứ tha lần [Bb] nữa
Chẳng còn vết dấu nụ [Dm] cười tuổi thanh [F] xuân
Đi qua những xót [C] xa, riêng em chôn vào [Dm] lòng
Một bờ vai bé [Bb] nhỏ, cuộc sống [Dm] ấy em đã sống cho [C] ai?
[A7] Xin bước đi [Dm] nhẹ, chạm thật khẽ lên giấc [Bb] mơ
Sẽ giữ em bên [F] mình, chẳng để em rời [C] xa
Còn [A7] tôi với căn [Dm] phòng, đầy khoảng [C] trống trong chúng [Bb] ta
Em sẽ thấy nguyên [F] vẹn bình minh dù muộn [C] màng
[A7] Mang nỗi đau [Dm] này về quỳ bên vết [Bb] thương
Xin thứ tha cho [F] một lần trong đời [C] nhau.
2. [Dm] Giờ chỉ còn niềm [C] vắng, không ai nói ai trả [Bb] lời
[Dm] Buồn vui khi em [C] nhớ nơi ta đã biết bao hạnh [Bb] phúc
Bỏ chiều mây trắng nhạt [Dm] nhòa, bỏ lại [F] tôi
Xung quanh đã vắng [C] xa, em tan trong dòng [Dm] đời
Rồi thời gian cuốn đi [Bb] vội đừng bôi [Dm] xóa những vết dấu hôm [C] qua
[A7] Xin bước đi [Dm] nhẹ, chạm thật khẽ lên giấc [Bb] mơ
Sẽ giữ em bên [F] mình, chẳng để em rời [C] xa
Còn [A7] tôi với căn [Dm] phòng, đầy khoảng [C] trống trong chúng [Bb] ta
Em sẽ thấy nguyên [F] vẹn bình minh dù muộn [C] màng
[A7] Mang nỗi đau [Dm] này về quỳ bên vết [Bb] thương
Xin thứ tha cho [F] một lần trong đời [A7] nhau. [Bb] [F] [C] [Dm]