Chiều đông dĩ vãng(hợp âm)

Tác giả:


Mùa Noel [Em] xưa ta bước bên [D] nhau
Hồi chuông [Bm] vang tình ấm trong [Em] ta
Trời vào [D] đông sương trắng rơi [Am] rơi
Hàng cây [D] khô rũ bóng bên [B7] đường.

Mình cho [Em] nhau ái ân nồng [C] cháy
Để thương [D] nhớ vấn vương bao [G] ngày
Làm sao [Em] quên phút giây bên [Am] nàng
Hỡi [B7] em tình mãi trong [Em] ta.

Và chiều hôm [Em] nay bóng anh cô [D] đơn
Hồi chuông [Bm] vang xót xa trong [G] tim
Ngồi nơi [E7] đây thương nhớ vây [Am] quanh
Người yêu [D] xưa đã cách xa [B7] rồi.

ĐK:
Giờ trong [Em] ta nhớ thương tràn lấp
Nghe buốt [D] giá tiếng chuông giáo [G] đường
Kỷ niệm [Em] xưa ái ân ngày [Am] đó
Tình đã [D] mất chiều đông dĩ [G] vãng.

Người yêu [C] hỡi sao [E7] nỡ ra [Am] đi
Để chiều [B7] đông lạnh buốt tim [Em] anh
Mùa [C] Noel lại đến em [D] ơi
Xót [B7] xa còn mãi trong [Em] ta.