Chiều Mưa Anh Về (Vọng Cổ)

Tác giả:


(Nhạc)
Lặng lẽ ngoài kia mưa chiều đã về.
Vào đêm hắc hiu ánh đèn thương nhớ
Người từ nơi xa xôi về đây
Mà sao mưa còn bay bay
Hành trang còn kín bờ vai
Người ngỡ ngàng thấy anh về âm thầm
Để cho gác sương bỗng tràn hơi ấm
Nụ cười bờ môi anh khẽ nói
Về thăm em chiều nay thôi
Sông hồ mai sớm lại đi...
Sông hồ mai sớm...lại đi...

(Vọng cổ)
1/ Lặng lẽ mưa rơi trong một chiều bão tố, em có tựa rèm thưa đứng đợi cố nhân về... Lối nhỏ đường xưa lặng ánh trăng thề. Hãy chỉ cho tôi lối về xóm nhỏ, để khỏi ngỡ ngàng qua mấy nhịp cầu tre. Mấy năm rồi mưa gió lạnh sơn khê, tôi về đây rời rã gót giang hồ. Nhớ quê nhà tôi trở lại tìm em, lỡ bước ngập ngừng qua đường xưa lối cũ.

2/ Những chiều mưa gieo nỗi sầu cô quạnh. Anh biết tình em đã lạnh mấy thu rồi... Từ độ người đi biền biệt ở phương trời... Giọt mưa rơi đã xoá mờ nhân ảnh. Chuyện chúng mình kể lại một lần thôi, nhắc làm gì như nước chảy hoa trôi. Thuyền định mệnh chưa trở về nơi bến hẹn, thu trước anh đi thu này chưa trở lại. Mấy thu rồi vẫn là đợi là mong...

(Thơ)
Hởi người lữ khách không nơi trọ
Lỡ bước đường xa lạ phố phường
Mưa gió quê người phai sắc áo
Người yêu đâu nữa để mà thương

(Tao đàn)
Những chiều mưa ai chẳng lạnh
Lòng không rười rượi nhớ cố hương
Cánh chim bạt gió về đâu nhỉ
Lá đổ muôn chiều nhớ cố nhân

(Vọng cổ)
5/ Em ơi buồn làm chi cho đời thêm cô quạnh. Cho chiều hoang mưa gió lạnh khuê phòng... Lạnh hoàng hôn lạnh cả tiếng tơ đồng... Một chiều mưa bên cung đàn ước lệ. Có kẻ gục đầu đang thầm gọi cố nhân, chiều nay khi em đang chập chờn trong giấc ngủ cô đơn. Anh sẽ mang gói hành trang trở về chốn cũ. Khi vườn hoa xưa đã hương tàn cánh rũ .Mà người của tui yêu vẫn ấp ủ thương sầu...

(4 nhịp vô nhạc)
Dù muốn dù không mưa còn giăng mờ
Đời trai gió sương vẫn mộng sương gió
Đừng buồn nghe em khi mình xa
Thời gian vẫn còn trôi qua
Em chờ anh cuối đường hoa

(Vọng cổ)
6/ Đời của em là năm chờ tháng đợi. Còn đời của anh là mưa gió phong trần...
Gió mưa buồn trút lạnh xuống trần gian. Người trở lại với cung đàn ướt lệ,
Chiều mưa lặng lẽ anh về. Đàn xưa lỡ nhịp hương thề chưa phai...