Cười lên đi cho vui (Hãy ngước mặt nhìn đời chế)(hợp âm)

Tác giả:


Viết lời: Trần Thiện

1. [F] Cười lên đi em [Fm7] ơi! Cười lên [Bb] hỡi các anh chị [Am] ơi!
[Dm] Lỡ thất nghiệp buồn phiền, cười khơi [Gm] khơi may ra có [C] tiền
[F] Yêu thương làm bồi [Dm] hồi, cười thật [Bbm6] to cho tình yêu [F] tới
[Dm] Sinh ra đời làm [Bb] người, nụ cười [C7] như toa thuốc yêu [F] đời. [C7]

2. [F] Cười lên đi em [Fm7] ơi! Đừng cau [Bb] có giống như đười [Am] ươi
[Dm] Có tốn gì nụ cười, mà tại [Gm] sao em không muốn [C] cười?
[F] Xin em đừng cười [Dm] ruồi, cười thật [Bbm6] tươi cho lòng phơi [F] phới
[Dm] Trên môi rạng nụ [Bb] cười là niềm [C7] vui chan hòa yêu [F] đời.

ĐK: [Dm] Ai không một lần [Am] cười, dù sún [Bb] răng ta vẫn cứ [Dm] cười
Dù sứt [Gm] môi vẫn vang [Am] tiếng cười, dù hết [C7] hơi vẫn nở nụ [F] cười
[Dm] Khi mới lọt vào [Am] đời, vừa vỗ [Bb] mông là ta khóc [Dm] rồi
Đời chẳng [Gm] vui nên ta phải [G7] cười, cười lên [C7] sầu đau kia sẽ [F] vơi. [C7]

3. [F] Cười lên đi ông [Fm7] ơi! Cười lên [Bb] hỡi các cô bà [Am] ơi!
[Dm] Nếu thấy gì buồn cười, thì nhe [Gm] răng ta vang tiếng [C] cười
[F] Xin ông bà đừng [Dm] lười, cười lên [Fm6] đi cho đời tươi [F] rói
[Dm] Khi không còn gì [Bb] cười, thì thọc [C7] tay vô cù cho [F] cười.

* [Dm] Khi không còn gì [Bb] cười, thì thọc [C7] tay vô nách cho [F] cười.
[Dm] Khi không còn gì [Bb] cười, thì thọc [C7] tay vô nách ta cù cho [F] cười.