Dạ sầu (Nỗi buồn duyên kiếp)(hợp âm)

Tác giả:


Hết rồi người ấy đã [Em] xa ta
Những ngày vui cũng theo qua
Như buốt tim [B] ta suốt đời
Hết [Em] rồi lời hứa trên [Am] đôi môi
Mối tình ta vẫn đơn [B7] côi lỡ [Em] rồi.

Hết rồi từ thuở em [Em] sang ngang
Nỗi buồn như thắm như đang
Như xé tâm [B] can cõi lòng
Cánh [Em] hồng từ gió đưa [Am] sang sông
Nửa [Em] hồn ta mất không [Am] về
Để ánh trăng [B7] thề não [Em] nề.

Xa [Em] đưa ai hát trong nửa [D] đêm
Như oán than niềm [C] riêng
Nghe xót xa buồn [B] thêm
Ngoài trời mưa [Em] bão
Hồn ta rướm [D] máu thương [B] đau
Người ơi xa [Em] vắng
Tình ta cay [C] đắng âm [B] thầm.

Đêm [Em] nay ta khóc trong biệt [D] ly
Ta khóc cho người [C] đi
Quên mối duyên tình [B] si
Còn tìm đâu [Em] thấy
Ngày vui xưa [D] ấy qua [B] rồi
Mình ta chiếc [Em] bóng
Tìm đâu mộng [B7] thắm ban [Em] đầu.

Những chiều xa vắng trong [Em] cô liêu
Xếp tàn y giữ hương yêu
Cho bớt hoang [B] sơ tiêu điều
Biết [Em] rằng bình vỡ nên [Am] trâm rơi
Nỗi [Em] buồn duyên kiếp bên [Am] lòng
Người ơi bao [B7] giờ xóa [Em] mờ.