Dáng Đứng Bến Tre (Tân Cổ)

Tác giả:


Tân Nhạc
Ai đứng như bóng dừa, tóc dài bay theo gió.
Có phải người còn đó là con gái của Bến Tre.
Con gái của Bến Tre, năm xưa đi trong đạn lửa,
đi như nước lũ tràn về.
Ơi những con người làm nên Đồng Khởi.
Ơi những cây dừa để lại cho ta bóng quê.
Ơi tóc ai dài để lại dáng đứng Bến Tre.
Ơi tóc ai dài để lại dáng đứng Bến Tre...

Vọng Cổ (Câu 1)
Ơi dáng đứng Bến Tre phúc hậu mà uy nghiêm như những vần thơ Đồ Chiểu.
Ba Tri ơi muôn đời sau người vẫn hiểu dãi đất quê hương kiên cường trung dũng nơi yên nghỉ của nhà thơ thiên tài bất khuất, Đồng Khởi quê hương ơi xin gởi mấy tâm... tình.

Xào xạc lá dừa bay ngỡ như lời mẹ ru hời.
Nhớ thuở ấu thơ em thường nghe mẹ hát,
cái đoạn trao tình của chàng họ Lục cứu Nguyệt Nga.
Ơi nhân nghĩa cuộc đời từ ấy sáng soi.
Trải mấy cuộc biển dâu tình người vẹn giữ.
Cho chín năm xưa ba đi làm vệ quốc.
Cho trang sử chói ngời
của những ngày Bến Tre vùng lên Đồng Khởi.

Vọng Cổ (Câu 2)
Đi khắp đó đây vẫn mơ về quê hương Đồ Chiểu
mê lịch sử đấu tranh, mê người con gái chung tình.
Năm tháng đi qua Bến Tre thay dạng đổi hình.
Nhịp sống đi lên lúa đồng xanh ngát,
những nền bót giặc năm nào nay thành nhà máy lò cao.
Ôi những công trình xây dựng đó đây.
Nhà trẻ đông vui, công thương nghiệp thêm duyên bên nhà hàng nổi.
Ai về đây mà không nghe tình yêu bổi hổi
tưởng đó dáng hình kiều diễm của Nguyệt Nga.

Tân Nhạc
Mỗi lúc đi xa, dừa ơi ta nhớ lắm nghe.
Vườn trái trái xum xuê, biển khơi tôm cá đầy ghe.
Nhớ con sông dài, Hàm Luông bến phà quen ghé.
Lại nhớ tóc ai dài còn mang dáng đứng Bến Tre.
Lại nhớ tóc ai dài còn mang dáng đứng Bến Tre.

Vọng Cổ (Câu 5)
Em là con gái của Bến Tre mang dáng hình mẹ năm nào xông pha lửa đạn.
Duyên dáng làm sao đôi mắt dịu hiền đằm thắm, ai chẳng hờn ghen cơn gió mơn man làm tóc em dậy sóng, ngọn sóng tình yêu làm nước non hớn hở bến bắc Hàm Luông xao xuyến những con... đò.

Đi trên quê em nghe man mác giọng ai hò.
Hò ơi ai về Đồng Khởi, Bến Tre
nhớ thăm nơi ấy quê hương cụ Đồ.
Ba Tri son sắc đợi chờ
bốn phương khắp nẻo hò ơ nhớ cùng vần thơ.
Nhớ vần thơ nhớ người xưa giữ nước.
Thương câu hò thương em gái thủy chung.
Tóc dài gội nước thời gian trăm năm
sừng sững hiên ngang bóng dừa.

Tân Nhạc
Mỗi lúc đi xa, dừa ơi ta nhớ lắm nghe.
Vườn trái trái xum xuê, biển khơi tôm cá đầy ghe.
Nhớ con sông dài, Hàm Luông bến phà quen ghé.
Lại nhớ tóc ai dài còn mang dáng đứng Bến Tre.
Lại nhớ tóc ai dài còn mang dáng đứng Bến Tre.

Vọng Cổ (Câu 6)
Ơi Bến Tre trong tim anh tim em và mọi người dân đất nước
xin hát với quê hương lời hát chung tình.
Dòng sông in bóng đôi mình.
Yêu sao cơn gió vướng tóc mình với anh.
Vườn xanh rẫy mía xanh xanh.
Ngàn hoa tươi thắm đẹp dáng hình Bến Tre./.