1. Kìa vùng trời đông
Ngôi sao Tin Lành soi sáng choang,
Con Trời tự hạ thành nhân giữa đêm kinh hoàng;
Vì lòng Ngài yêu nhân thế đắm chìm nơi bến mê,
Ra đời làm giá cao quí cứu chúng sinh về;
Bao năm cảnh đời như giữa đêm ác tội khiếp kinh,
Hôm nay khắp trời trông rõ quang cảnh bình minh.
ÐK:
Chúa sanh giờ đây,
Ðêm thánh vinh quang vui vẻ bấy!
Ðêm phước hạnh đấy,
Ðêm bình hòa, đêm an ninh,
Ðêm Chúa từ ái,
Ấy đêmThần Tử giáng sinh.
2. Mục đồng gặp ngay
Anh Nhi trong chuồng chiên đáng thương,
Ðơn thành thờ lạy thần nhân hiển vinh lạ thường;
Tìm thờ lạy Vua xưa Bác sĩ nhìn sao ruổi dong,
Nay ta thành kính cùng tôn Chúa cách hết lòng;
Jêsus trải trường đau khổ thương cảm nhược điểm ta,
Ban ơn giữ gìn ta khỏi mưu quỉ quyền ma.
3. Ngài từng dạy ta nên yêu thương cùng nhau chớ phai,
Yêu là luật Ngài, bình an ấy Tin Lành Ngài;
Ngài vì tội nô nên bẻ xích xiềng ma quỉ kia,
Danh Ngài truyền đến, bao áp chế thảy xa lìa;
Ta nên hết lòng tôn kính danh Ðấng vừa giáng sinh,
Dâng lên khúc thần ca cảm ơn Chúa diệu vinh.