Đến Sau Một Người (Tân Cổ)

Tác giả:


Tân Nhạc
Đã có bao giờ em thử nhìn lại về phía sau.
Xem ai ngày qua đã luôn bên em khi úa màu.
Để thấy một người đã không ngần ngại và cố gắng.
Làm tất cả những gì để em thấy luôn được vui.

Dù biết là tình yêu không giống như anh mong đợi.
Dù biết là trái tim em giờ thuộc về ai thôi.
Nào muốn rằng mình là người đến sau ai như vậy.
Nhưng tình yêu mà vì em anh chấp nhận.

Bao ngày qua nhung nhớ thương ấy cứ chảy trong lòng bấy lâu.
Mà sao anh chẳng thể ôm chặt em nói những u sầu.
Cứ đơn phương mình anh thôi yêu thương sao quá xa vời.
Vì anh nhớ anh gặp em vẫn sau một người.

Yêu là đôi khi chỉ cần thấy người ấy bên ai sống vui.
Dẫu trong lòng luôn có nỗi buồn như áng mây trôi.
Vẫn mong em sẽ vui bên người quên em đi dẫu yêu một thời.
Vì tìm được em nhưng anh đến sau nên đành thôi.

Vọng Cổ (Câu 1)
Anh ơi dẫu biết rằng yêu anh là tự hủy hoại con tim qua kiếp thiêu thân tự lao vào trong biển lửa ôm khối tương tư người trao tình một nửa nhận hết thương đau chôn lịm giấc... mơ... đầu.

Tình đơn phương như nước chảy qua cầu.

Lặng lẽ cô đơn ôm nghẹn ngào hận tuổi,
yêu để làm gì hi vọng buổi đoàn viên.
Người ở bên người em đếm bước ngoài hiên,
bão tố vây quanh cho thuyền tình trôi lạc hướng.
Lệ cạn nguồn sao thương vẫn còn thương,
thầm gọi tên anh nghe đoạn trường duyên kiếp.

Phi Vân Điệp Khúc
Gió mưa thét gào vì ai?
Tâm hồn em, đắng cay bẽ bàng.
Thấu chăng người? Trái ngang niềm riêng.

Thôi... Phận đời vô duyên,
phải cam ưu phiền, đến sau lòng đau.
Bởi yêu trái tim em dành trao.
Chiếc cầu tình mau vỡ đôi,
nhưng phút giây môi kề môi.
Nghe lòng lạc trôi bến mơ,
ngàn ý thơ ghép câu mong chờ,
ôi xa mờ, gửi yêu thương về đâu,
hiu quạnh nuốt đau cơn cuồng say.

Nhớ... nhớ anh vô cùng,
anh giờ bên ai,
mình em đắng cay,
chôn vùi tương lai,
đành thôi lãng quên,
chim trời tung bay.

Gió mây tương hội,
gặp rồi lại tan.

Vọng Cổ (Câu 2)
Một gánh ly tan vội vàng nông cạn,
làm kẻ đến sau em san sẽ chút hương thừa.

Anh đến mà chi gieo oan nghiệt bao người.

Người ở bên anh cũng gượng cười trong nước mắt,
kẻ lầm lũi bên này phải chôn chặt khối tình đau.
Ảo ảnh xa vời mà em mãi khát khao,
vội bóng người đi tim thét gào nức nở.
Biết yêu anh là cuộc đời em dang dở,
con nước xuôi dòng cho bến đợi ngàn năm.

Phi Vân Điệp Khúc
(Phi Vân Điệp Khúc Lớp Vỹ)

Thôi... đã không duyên nợ, anh về đi.
Chúc anh trọng đời được bình an,
sống vui bên người, em thầm vui khi nhìn anh ấm êm.
Mịt mờ xa, anh giờ bóng chim.

Vọng Cổ (Câu 6)
(Về xề câu 6)
Ngược hướng đời nhau tìm anh trong vô vọng,
thực tế hôm nay mình không thể chung đường.
Đến sau một người nên lỡ chuyến đò duyên,
ngậm đắng nuốt cay sao triền miên nỗi nhớ.
Tơ duyên ai nỡ sắp bày,
Tình duyên ngang trái đọa đày thế gian./.