1. Về Bạc [Am] Liêu đất quê mình thương yêu
Nghe lòng đất [F] nước lúc dáng chiều cô [C] liêu
Dâng tình tha [Em] thiết ánh trăng soi thuỷ [Am] triều
Bạc Liêu ơi hỡi Bạc Liêu
Bạc Liêu [Am] ơi đất quê mình xứ muối
Muôn lòng phơi [F] phới ấm câu hò yên [C] vui
Mặn nồng muôn [Em] lối ướp tình đời duyên [Am] mới
2. Bạc Liêu [Am] ơi đất quê mình thương yêu
Bên dòng sông [F] vắng áng mây chiều sương [C] khói
Nghiêng buồn khóm [Em] trúc gió trăng qua dặt [Am] dìu
Chiều mờ [Am] sương ánh trăng vàng quê hương
Mang từ muôn [F] phương nước mấy dòng đại [C] dương
Nước về với [Em] đất kết tình đời dâng [Am] hương
ĐK: [Am] Yêu Bạc Liêu biết mấy đường xa lắc lơ đi miền [F] tây
[Am] Yêu người em lam lũ ăn nói có duyên ôi mặn mà
[G] Dòng nhạc đượm [Am] tình lúa về dạt dào tim sống tình đất [C] nước
[Em] Đẹp bàn tay em góp bàn [G] tay anh, đấp bờ ruộng [C] muối [Am]
3. Đẹp Bạc [Am] Liêu nắng tô vàng muôn nơi
Quê mình đổi [F] mới ánh chiều ngời ai [C] ơi
Nắng về cho [Em] muối ướp hương lay tình [Am] đời
Chiều hôm [Am] nay lúc đất trời thanh thanh
Em gồng anh [F] gánh khối muối ngời long [C] lanh
Cho tình đất [Em] nước thắm đẹp tình vai [Am] sánh
* Bên dòng sông [Em] vắng gió trăng qua dặt [Am] dìu
Mặn nồng hương [Em] muối ướp tình đời duyên [Am] mới