1. Đời anh vốn [D] buồn chợt đâu em tới
Cho anh mối [A7] tình ngọt như con [C] suối
[D] Ngon như chén [G] quỳnh thơm như vườn [A] hồng
Ôi thiên diễm tình
Diễm tình cao [Bm] sang diễm [A7] tình mang [D] mang.
2. Rồi anh hết [D] buồn từ khi em tới
Cho anh nếm [A7] tình đẹp như hoa [C] gấm
Xinh như dáng [Bm] hồng êm như nhạc [A] vàng
Ôi thiên diễm tình
Diễm tình cao [Bm] sang diễm [A7] tình mang [D] mang.
ĐK: Anh ngỡ [F#m] anh là Đường Minh [Bm] Hoàng [G]
Đường Minh Hoàng của Dương Quý [Bm] Phi
Có khi anh thấy [A] anh là vua Phù [G] Sai
Vua Phù [Em] Sai trên Cô Tô [A] Đài yêu nàng Tây [D] Thi.
3. Trần gian bỗng [D] thành Bồng Lai tiên giới
Khi anh biết [A7] rằng tình em mang [C] tới
[D] Không chi sánh [G] bằng không chi đẹp [A] bằng
Ôi thiên diễm tình
Diễm tình cao [Bm] sang diễm [A7] tình mang [D] mang