Đôi bờ thuyền quyên(hợp âm)

Tác giả:


Ngâm thơ:
Dòng đời ai tắm bên sông nhớ
Đẩy tấm Thuyền Quyên dạt bến chờ
Giọt tình ai khóc đêm trăng ấy
Cạn hết lòng chưa đặng ghé bờ...

1. Đôi bờ yêu ấy, sao mãi xa [Em] nhau
Ân tình con [Am] sóng, khua đáy nông [G] sâu [Em]
Đời theo mưa [C] nắng giăng nỗi u [Am] sầu
Buồn [D] ơi ai khóc giữa đêm [G] thâu
[B7] Nhìn trăng đau [G] khuyết, trách sao đêm [B7] dài
Thuyền quyên lẻ bóng, u hoài vì [Em] ai.

ĐK:
Yêu [C] ai, yêu mãi phút ban [D] sơ, bơ [D7] vơ nỗi mong [G] chờ
[Em] đơn, theo trăng uống giấc [Am] xưa
Nghe [D] mưa khóc bên [G] hiên, soi [C] tương tư vào đêm [B7] trắng
Bâng [C] khuâng ai đếm giấc trong [D] mơ, chơ vơ giữa khuya [G] đời
Tình lẻ [Am] loi, lẻ loi đơm [B7] nút cô đơn cho [Em] người.

2. Đôi người đôi ngả, ta mãi xa [Em] nhau
Ai về nơi [Am] ấy, mưa có thương [G] Ngâu [Em]
Mùa đau ray [C] rứt, mưa nắng giăng [Am] sầu
Lòng [D] đêm đau mãi với trăng [G] sao
[B7] Chiều nao chung [G] lối, tiếng yêu đi [B7] rồi
Đời chia đôi ngả, đôi bờ thuyền [Em] quyên.