Đồng tiền là con dao (Nỗi buồn hoa phượng chế)(hợp âm)

Tác giả:


Viết lời: Hào Lê

Intro: [Em][Am]-[Em][Bm][Em]-[D][Em]

1. Có ai muốn mình nằm trong [Em] cảnh nghèo
Tháng năm trầm [Bm] luân khó khăn [Em] hoài theo
Vì không may mắn gian khó [Am] gieo neo
Đói nghèo chẳng ai ngó [Bm] nhìn, gặp mình xa lánh [B7] càng nhanh

2. Lúc ta hết tiền đời luôn [Em] nói phiền
Phát lên một [B7] phen hóa dưng [Em] thành thân
Nào ai nghĩ đến ta lúc [Am] gian truân
Chỉ cần là ta có [Bm] tiền, thì [B7] mau kết giao [Em] thâm tình

ĐK: Xã hội vào thời [C] nay, trong [D] tay không có [G] tiền
chớ mong người ta [Em] nghĩ đến
Ngược xuôi đời đổi [Am] ngôi, hàng trăm tình thân chắp [Bm] nối
ngắm sự đời cười qua [B7] thế thôi

3. Thế nên chẳng tiền đừng mơ [Em] với mộng
Nghĩa thân ngày [Bm] nào bỗng nhiên [Em] thành “dưng”
Hàng trăm câu nói sắc bén [Am] như dao
Chẳng còn ngọt như [Bm] thuở nào, bạn [B7] thân vẫy tay [Em] xin chào