Đường Tây Đô, người Tây Đô(hợp âm)

Tác giả:


1. Đường về [Am] miền Tây thấm mối chân [Dm] tình
Những nẻo đường [G] quanh co uốn khúc dòng [Em] sông
Đường về [G] quê em qua mấy cánh [Em] đồng
Những chuyến phà [G] đêm anh còn ngóng [Am] trông.

Hơ hớ hơ [Em][G][Am] hơ.

2. Rồi ngày [Am] mai cây cầu nối đôi [Dm] bờ
Nước dòng Hậu [G] Giang lấp lánh trời [Em] sao
Ngày mai [G] kia có nối gần đôi [Em] mình
Hay như cánh lục [G] bình trôi chín dòng [Am] sông.

ĐK:
Anh còn [C] nhớ về Tây [Am] Đô
Chiều lang [Dm] thang ngắm dòng sông nắng [F] vàng
Chợt đâu [G] đây mấy câu hò mơ [Em] màng
Người phương [G] xa không đành bước [F] chân.

Anh còn [C] nhớ gặp được [Am] em
Tình miên [Dm] man như dòng sông trong [F] ngần
Đường Tây [G] Đô anh đã về đôi [Em] lần
Người Tây [G] Đô anh mơ mối tình [Am] thơ.