Duyên Phận Nghề Giáo (Vọng Cổ)

Tác giả:


Nói Lối
Nhiều người khuyên tôi đừng theo nghề sư phạm.
Bởi người thầy như con đò đưa khách sang sông.
Người đi đò biết có nhớ bến không.
Đường danh lợi càng khó mong thành đạt.

Nam Ai
Nhưng tôi làm giáo viên không phải vì danh lợi.
Mà chỉ muốn làm người đưa đò giúp đỡ kẻ sang... sông.
Những bước chân nhờ cậy lão đưa đò,
trong cuộc đời lắm bã lợi danh,
cũng khôn thiếu bậc thánh hiền.

Tôi vẫn còn vững tin,
là một kiếp nhân sinh,
vì sự nghiệp trồng người,
để nước nhà hiển vinh.

Thương lắm các em ngày đêm chăm học,
mong đạt thành vững bước ở tương lai.
Tôi tâm nguyện trọn đời,
góp sức vì ngày mai.

Các em ơi thầy không mong đợi,
ơn nghĩa thầy cô đáp trả mấy cho vừa,
nhưng các em nhớ dặn lòng,
nước non này nhờ các em.

Vọng Cổ (Câu 1)
Là một giáo viên tôi rất yên tâm với truyền thống tôn sư trọng đạo.
Thật hạnh phúc làm sao khi nhìn ánh mắt trẻ thơ với những bài học được các em vui đón... mong... chờ. Hò 16

Nhớ những kỷ niệm xưa ngày tôi được đọc chữ i tờ. Hò 20

Hình ảnh người thầy đứng trên bục giảng,
ánh mắt dịu dàng nhìn các em nhỏ thân thương. Xê 24

Thầy và trò giản dị chân phương,
nhưng quá đỗi thân thương trong môi trường sư phạm. Xang 28

Giảng dạy mỗi ngày là niềm vui sống trong tôi,
là ý nghĩa cuộc đời tôi âm thầm phấn đấu. Cống 32

Vọng Cổ (Câu 2)
Hoa phượng rơi rơi mùa hè lại đến,
nhìn các em lần lượt ra trường. Hò 16

Giây phút chia tay bao tâm sự vui buồn. Hò 20

Vui là vì các em ngày thêm khôn lớn,
buồn vì chạnh lòng giây phút phải chia tay. Xê 24

Các em đi rồi tôi vẫn ở lại đây,
vẫn miệt mài với thế hệ tương lai trong môi trường thân thuộc. Xê 28

Dạy các em thương dân yêu nước,
học thành tài để xây dựng quê hương. Xang 32

Mạnh Lệ Quân
Tôi luôn chọn, trọn đời theo nghề sư phạm.
Xem đó như duyên phận, dẫu rằng sống đời thanh đạm.
Dù đời có là cõi tạm, vững vàng đứng trong cổng trường.
Dù gian lao khó nghèo khôn lường.

Tôi vẫn mong luôn được đêm ngày chăm lo,
ngày đêm ngày chăm lo của tôi với đàn trẻ thơ.
Theo nghề đã nhiều tháng năm biết bao nhọc nhằn sớm hôm.
Vẫn luôn hy vọng mong đợi,
ngày mai ánh hồng sáng soi nước non tươi đẹp vững mạnh,
người dân sống đời ấm no.
Lời tâm nguyện muôi đời không quên.

Vọng Cổ (Câu 5)
Đất nước ta đã trải qua mấy ngàn năm văn hiến.
Truyền thống vinh quang muôn đời tiếp bước sẽ chắp cánh cho các em niềm tin và nghị lực để chung sức đưa non sông Việt Nam vẻ vang sánh vai khắp năm châu cùng bè bạn... xa... gần. Hò 16

Vững cánh bay lên như Phù Đổng thiên thần. Hò 20

Dân tộc đã vượt qua bao chiến tranh gian khổ,
đổ máu xương nhiều mới có được tự do. Xê 24

Các bây giờ có cuộc sống ấm no,
điều kiện đủ đầy để học hành nâng cao tri thức. Xê 28

Có thầy cô luôn ngày đêm tiếp sức,
cho các em học giỏi nên người. Xề 32

Lý Con Sáo
Các em ơi, thầy nhớ Bác Hồ khi xưa.
Muốn dân mình thoát cảnh lầm than.
Ai cũng có cơm ăn, ai cũng được học hành,
nước non giàu đẹp thanh bình.

Giặt dốt còn người dân tối tăm,
nên các em phải gắng trông nhiều hơn.

Bác dạy rằng: Thi đua tiến lên,
lấp biển sâu quyết chí ắt làm nên.

Vọng Cổ (Câu 6)
Tôi không mong ước cao sang, cũng chẳng màng danh lợi,
chỉ chuyên tâm dạy chữ cho người. Xề 24

Hạnh phúc biết bao khi theo nghề giáo,
Nối bước tiền nhân vì sự nghiệp thiêng liêng. Xê 28

Nếu có kiếp sau được chọn nghề làm lại,
tôi vẫn chọn nghề Nhà giáo yêu thương./. Liu 32