Hai từ duyên phận(hợp âm)

Tác giả:


Intro:
[F][G][Am]-[F][G][Am]
[Dm][G]-[Em][Am]-[Dm][Em][Am]
[F][G][Am]-[Dm][Em][A]

1. Nhìn em Am] khóc trong lòng anh dường như [Em] chết lặng
Chẳng biết làm [F] gì khi tình [G] yêu đôi ta đã [C] hết
Chuyện tình trong [Am] mơ kể từ đây đành phải kết [Em] thúc thật rồi
Vì đôi [F] ta có [G] duyên nhưng không [Am] nợ

2. Này cô [Am] gái hãy mạnh mẽ đừng buồn [Em] nữa mà
Là do ông [F] trời gieo tình [G] duyên để rồi [C] chia cách
Thật lòng anh [Am] muốn em hạnh phúc dù ngày mai [Em] có thế nào
Dù không [F] anh cũng [G] chớ nên [Am] u sầu [F][Em][Am]

ĐK: Anh biết em vẫn còn [F] thương, anh cũng yêu em rất [G] nhiều.
Nhưng phải quen đi tình [Em] yêu kia vào sâu trong trái [Am] tim
Anh chẳng muốn xa người [F] đâu, anh không có sự [G] lựa chọn
Tương lai của [Em] em, gia đình em anh phải [Am] đi!

Sẽ rất khó cho cả [F] hai, thời gian bên nhau [G] quá dài
Nhưng nếu ta không dừng [Em] lại, sẽ chỉ càng thêm đớn [Am] đau
Kết thúc là sự lựa [F] chọn, để khiến hai ta [G] giữ lại
Những kỷ [Em] niệm mà đôi ta đã [Am] trao