Hanh hao(hợp âm)

Tác giả:


1. Ngồi tựa lưng nỗi [Em] buồn một ngày nắng hanh [Am] hao
Một ngày đăng đẳng [D] dài tôi giãn cách [G] tôi
Trong căn nhà [D] nhỏ mong manh phận [C] người
Bèo bọt nhỏ [B7] nhoi.

2. Chiều độc đơn mỏi [Em] mòn ngỏ hẻm vẫn vắng [Am] tanh
Chẳng còn nghe tiếng [D] người cơn gió hiếm [G] hoi
Lênh đênh dòng [D] đời lỗi hẹn ước [B7]
Hoang lạnh tứ [Em] thơ.

ĐK:
Mùa hạ đã nhạt [Em] phai tình yêu cũng xa [Am] bay
Chỉ còn lại trên [D] tay niềm cô đơn khô [G] cháy
Mùa hạ đã bỏ [Em] đi tình yêu cũng rơi [Am] theo
Đón bước chân thu [B7] về khánh kiệt niềm [Em] vui.