Hạnh Phúc Quanh Đây (Vọng Cổ)

Tác giả:


Văn Thiên Tường
Nam:
Em là người vợ mà anh hết dạ yêu thương.
Chưa lần lớn tiếng, hay nặng nhẹ vì em.
Nay chỉ vì cuộc sống giàu sang,
mà em đan tâm ngoảnh mặt cho đành.

Nữ:
Anh có van xin, tôi cũng không quay lại,
cuộc sống nơi đây nghèo nàn cơ cực,
sáng nắng chiều mưa tay lấm chân bùn.
Tôi thèm cuộc sống nơi phố thị xa hoa,
thôi thì đành chia biệt tình ta,
anh coi như ác mộng vậy mà.

Nam:
Nghĩa gối chăn làm sao quên được,
để em vui anh đành chấp nhận
ôm khổ đau nuốt lệ vào lòng.
Bởi thân anh đâu dám bưởi bòng.

Nữ:
Anh nghèo nên tình dang dở,
xin chớ giận hờn hay oán trách chi nhau.

Vọng Cổ (Câu 1)
Nam:
Tôi đâu dám trách chi ai bởi số mình nghèo nên đành chấp nhận.
Em cứ vui đi nơi phồn hoa phố thị có ánh đèn hoa muôn màu rực rỡ soi bước chân em cô gái... quê... mùa. Hò 16

Đau buốt con tim biết mấy cho vừa. Hò 20

Những tưởng lửa hương bao đêm nồng mặn,
em sẽ mỉm cười trong hạnh phúc đơn sơ. Xê 24

Nhưng có ngờ đâu em ôm ấp mộng mơ,
ra phố thị làm người sang cả. Xang 28

Thế thì hôm nay tình chia đôi ngã,
tại số tôi nghèo nên tình đầu dang dở. Cống 32

Vọng Kim Lang
Nữ:
Anh oán trách chi thêm, duyên đã lỡ làng rồi.
Em thích nơi sang giàu, còn nơi này nghèo khổ anh ơi.
Bao năm gối chăn mặn nồng coi như là bọt nước trôi xuôi.

Nam:
Lòng người nhân tình nay dời mai đổi,
ái ân hôm nào giờ như áng mây bay.
Anh luôn hết dạ chung tình sao em đành nỡ quên tình xưa.
Con thơ thiếu vắng mẹ hiền trong đêm dài khói kêu "mẹ ơi".

Vọng Cổ (Câu 2)
Nữ:
Anh hãy nói hết đi những gì oán hận,
tôi sẽ lắng nghe dù chỉ một lần. Hò 16

Con dại ngây thơ thì anh chăm sóc ân cần. Hò 20

Có gì đâu mà anh buồn anh giận,
ai biểu anh nghèo mà ham vợ đẹp con ngoan. Xê 24

Tôi tìm hạnh phúc cho mình nơi phố chợ thênh thang,
anh nên chúc phúc chớ đừng cản lối. Xê 28

Tôi bước ra đi không bao giờ tiếc nuối,
dù tấm thân tàn cũng không về gặp lại anh. Xang 32

(Một thời gian sau)

Ðoạn Khúc Lam Giang
Nam:
Ngồi lặng nhìn xa năm, bao nhớ thương dạt dào tim anh.
Giờ em ở nơi phương nào, có thương về quê nghèo năm củ.

Nữ:
Lời lọc lừa dối gian,
kiếp phiêu lưu bạn phận hồng nhan.

Nam:
Ước mong em về, nối lại tình xưa,
nắm tay nhau cùng dắt dìu con thơ.

Nữ:
Lệ thắm tình tuôn rơi,
đau nhói tim tôi,
hạnh phúc ngọt bùi,
tôi từng quên đi,
mơ ước cao sang.
Giờ đã hồi tâm,
quay trở về nơi xóm nghèo,
mong muốn tìm người thương thuở nào.

Nam:
Em hỡi em ơi, anh vẫn chờ,
dù em phụ khó tham sang, quên tình quên nghĩa.
Bao lâu anh vẫn đợi em về bên anh.
Sắc son anh về chung tình trăm năm với em.

Vọng Kim Lang
Nữ:
Em xin anh hãy tha lỗi cho em.
Em trót gây lỗi lầm,
mơ ước nơi thị thành mà lỗi nghĩa trăm năm.
Đêm đêm em tự khóc thầm kiếp má hồng sống nơi phồn hoa.

Nam:
Dòng đời lọc lừa ngập tràn dối trá,
giữa phố đông người đầy cạm bẫy em ơi.
Thương em cánh hoa lạc loài,
luôn làm mồi cho kẻ gian manh.
Tội em cô gái ngoan hiền,
thân dập vùi tả tơi đời hoa.

Nữ:
Nhìn con tim thấy xót xa,
tuổi thơ khái tình mẹ cha.

Nam:
Bao ngày dãi dầu bôn ba,
có đắng cay mới chợt nhận ra.

Vọng Cổ (Câu 5)
Nữ:
Phải, có lắm đắng cay em mới chợt nhận ra những gì lầm lỗi.
Nay em trở về đây chỉ mong anh một lần tha thứ người đã phụ anh chạy theo hư ảo... xa... vời. Hò 16

Ôm con trong tay chẳng nói nên lời. Hò 20

Hạnh phúc trong tay mà em luôn tìm kiếm,
khi đánh mất rồi mới biết mình ngu. Xê 24

Bao ngày dài chạy theo vật chất phù du,
nay mới hiểu tình anh là tất cả. Xê 28

Xin hãy thứ tha những gì lầm lỗi,
em sẽ bù đắp cho anh suốt cả cuộc đời. Xề 32

Vọng Cổ (Câu 6)
Nam:
Đã qua rồi bão tố mưa dông,
em về lại ngôi nhà dột nát. Xang 12

Tuy đơn sơ nhưng tình nồng ấm,
chan chứa mặn nồng nhân nghĩa em ơi. Cống 16

Nữ:
Hạnh phúc ngọt ngào từ nhịp đập đôi tim,
đâu xây dựng bằng kim tiền vật chất. Xê 20

Mình mãi bên nhau không còn xa vắng,
em nguyện bên anh đi suốt cuộc đời. Xề 24

Nam:
Ngôi nhà tràn ngập niềm vui,
không còn đơn lạnh mỗi khi đêm về. Xê 28

Nữ:
Cầm tay son sắc câu thề,
ngàn năm chung thủy chỉ mình anh thôi./. Hò 32