Hết duyên không nợ(hợp âm)

Tác giả:


1. [F] Thức dậy trời chưa sáng [Em] nhớ lại chuyện hôm ấy
[Dm] Những điều vừa mới [G] xảy ra dường [C] như chẳng ai hiểu
Tình [F] yêu luôn là thế khi yêu chẳng [Em] ai toan tính nhiều
Để rồi [Dm] đến một ngày mọi [Em] thứ quá phũ [Am] phàng.

2. [F] Những kỷ niệm hôm đó [Em] lỡ vội vàng theo gió
[Dm] Cuốn cả bầu trời nhớ [G] thương còn [C] vương trên đôi mi sầu
Tình [F] đầu như con sóng còn vấn [Em] vương trong [Am] lòng
Chẳng vội [Dm] nỡ rời xa [Em] quên câu ước [Am] hẹn.

ĐK1:
Phải chăng [Dm] đừng yêu anh [G] em sẽ không đau [C] buồn
Đến khi [F] tình đã lỡ thì [G] duyên cũng đã dở [C] dang
Vậy thôi [F] ta xa nhau như [G] lúc ban đầu đành để [Em] hai hàng mi ướt [Am] mau
Lần sau [Dm] cuối chỉ mong vết [Em] thương lành [Am] lại.

2. [F] Những kỷ niệm hôm đó [Em] lỡ vội vàng theo gió
[Dm] Cuốn cả bầu trời nhớ [G] thương còn [C] vương trên đôi mi sầu
Tình [F] đầu như con sóng còn vấn [Em] vương trong [Am] lòng
Chẳng vội [Dm] nỡ rời xa [Em] quên câu ước [Am] hẹn.

ĐK1:
Phải chăng [Dm] đừng yêu anh [G] em sẽ không đau [C] buồn
Đến khi [F] tình đã lỡ thì [G] duyên cũng đã dở [C] dang
Vậy thôi [F] ta xa nhau như [G] lúc ban đầu đành để [Em] hai hàng mi ướt [Am] mau
Lần sau [Dm] cuối chỉ mong vết [Em] thương lành [Am] lại.

* Thời [F] gian cứ thế trôi [Em] qua [Am]
Đi [Dm] qua cuộc tình [G] đã phai [C] màu
[F] Chỉ toàn đau thương nước [G] mắt
Từng [Em] vết xước trong [Am] lòng
[Dm] Bởi vì anh quá [Em] yêu, hay [Am] ta hết duyên.

Tăng tone [Am] -> [Bbm]

* Trái tim [F#] này đã khóc [Ab] đã tổn thương quá [Fm] nhiều [Bbm]
Lỡ buông [Ebm] lời đôi khi thì [Ab] hai ta đã không còn
Chẳng còn [F#] những ngày tháng nồng [Ab] ấm bên nhau
Chỉ còn [Fm] những kỉ niệm đau [Bbm] đớn
Là do [Ebm] duyên trời ban cớ [Fm] sao không [Bbm] hợp
[F#] Hay là ta hết [Ab] duyên không [Bbm] nợ.