Hương Bưởi Miền Quê (Vọng Cổ)

Tác giả:


Nói Lối
Chuyến tàu sáng nay đưa tôi về đất mẹ
Sóng biển rì rào hay sóng của lòng tôi
Xa cách bao năm trong dạ bùi ngùi
Giờ trở lại lòng dâng niềm thương cảm.

Sương Chiều
Vì nhiệm vụ bao năm nay mới quay… về.
Con đường làng quê, thiết tha bao tình
Nhìn vườn cây sai trái,
Tỏa ngát hương dạt dào yêu thương.
Vĩnh Long ơi! Hoa trái ngọt ngào bờ môi.
Sầu riêng ngạt ngào tỏa ngát hương.
Bưởi Năm roi là đặc sản của Bình Minh miền sông nước.
Dòng sông hiền hòa luôn chở nặng phù sa.
Tưới vườn cây trĩu trái xanh cành.
Cho tuổi thơ những chiều vui tắm mát
Gợi nhớ bến phà xưa sớm chiều vẫn tiễn đưa.

Vọng Cổ (Câu 1)
Đã mấy năm qua lo gìn giữ Trường Sa nay mới trở về quê cũ.
Lời mẹ ru xưa có còn vang trong gió, chuyến phà xưa có còn đưa khách… sang… bờ.

Sự đổi mới của làng quê từng phút từng giờ. Hò 20

Nhịp cầu Mỹ Thuận nối hai đầu thương nhớ,
sông Hậu, sông Tiền kết chặt yêu thương. Xê 24

Nơi biển trời con vẫn nhớ quê hương,
gửi trọn tình thương về Bình Minh yêu dấu. Xang 28

Nay được trở về mảnh đất thân thương,
trăm nhớ ngàn thương tóc mẹ bạc màu sương trắng. Cống 32

Vọng Cổ (Câu 2)
Xa xứ bao năm bây giờ quay trở lại,
ký ức tuổi thơ như chợt hiện về. Hò 16

Vườn bưởi còn đây, cô gái ấy đâu rồi? Hò 20

Vì bao năm tôi lên đường làm nghĩa vụ,
bỏ vườn bưởi đợi chờ thương nhớ héo hon. Xê 24

Bao năm rồi em vẫn một dạ sắt son,
nhưng vì chữ hiếu nên đành quên tình cũ. Xê 28

Bưởi Năm Roi đậm đà tình quê mẹ,
em đi lấy chồng vườn trái cũng nhớ thương. Xang 32

Lý Son Sắc
Bưởi Năm roi ngọt lành,
hoa trái đơm trên cành.

Tỏa ngạt ngào hương thơm,
ơi, hương vị sầu riêng.

Bao xuyến xao trong lòng,
miền quê trái cây sai oằn,

Phà xưa đã đi xa dần,
còn lại đây cầu văng đẹp xinh.

Vĩnh Long chứa chan bao tình,
dù đi xa vẫn không hề quên.

Vọng Cổ (Câu 5)
Vẫn còn đây ngọt ngào hương bưởi.
Một thoáng bâng khuâng tâm tình sợi nhớ, để nặng lòng anh mỗi sớm mỗi trưa khi ánh mắt em làm xao xuyến… tâm… hồn. Hò 16

Thoang thoảng nhẹ bay hương bưởi dịu dàng. Hò 20

Ôi giấc mơ xưa sao bồi hồi trở lại,
lưu luyến một chiều hương bưởi đợi trông. Xê 24

Lòng chạnh lòng chợt nhớ chuyện xưa,
tôi mãi chờ mong cánh hồng ngày ấy. Xê 28

Thoảng hương bay dịu dàng bát ngát,
câu vọng cổ ai ca làm xao động lòng mình. Xề 32

Vọng Cổ (Câu 6)
Hương bưởi xưa là ký ức của một thời,
một trong hai người đã từng nặng thề hẹn ước. Xang 12

Một tình yêu vẫn còn đầy bỡ ngỡ,
nhưng khi xa cách rồi thì nó lại luyến lưu. Cống 16

Ôi tình yêu của hương bưởi trắng trong,
thơm ngát hương nồng nàn bay theo gió. Xê 20

Cũng từ hương bưởi biết bao nhiêu đôi lứa,
say đắm bên nhau rồi thành vợ thành chồng. Xề 24

Duyên quê thắm thiết mặn nồng,
thoảng bay hương bưởi bềnh bồng tóc em. Xê 28

Xa rồi những chuyến phà đêm,
cầu Văng nối nhịp tình duyên mong chờ./. Hò 32