Khi ánh chiều rơi(hợp âm)

Tác giả:


Chiều dần [Cm] buông gieo u sầu về khắp trần gian
Buồn vương [Fm] vấn áng mây chiều lờ lững dần [Cm] tan
Nhìn bầy [Ab] chim bay [Bb] về ngơ ngác tìm [Eb] đàn [Ab]
Kìa hoàng [G7] hôn đem màn đêm
Sương khắp nơi non [Cm] ngàn.

Chiều tha [Cm] hương [Fm] gieo rắc mối sầu [Cm] vương
Kìa muôn phương [Fm] đang đắm trong chiều [G7] tàn
Ngoài phương xa [Fm] bao khúc nhạc ái [Cm] ân
Gieo buồn thế [Bb] nhân
Mỗi khi chân [Eb] trời [Ab] hoàng hôn [G7] rơi
Muôn tiếng than không [Cm] lời.

Ngày dần [C] trôi [F] nắng tắt sau [C] đồi
Nhìn hoàng [Dm] hôn [G7] hát khúc chơi [C] vơi [G7]
Chiều mang [C] theo [Am] muôn tiếng ca u [Dm] sầu [G7]
Ngày dần [F] qua [G7] bao phút vui còn [C] đâu. [Am]

Trông nơi xa bóng [Em] ai
Lê chân theo nắng [F] phai
Vui ra đi đến ngày mai
[G] Vương mây bay thiết [F] tha
Trông theo ai khuất [Dm] xa
Còn lưu [G7] luyến chi ngày [C] qua. [Am]

Xưa nơi đây chốn thần [Em] tiên
Say sưa giấc triền [F] miên
Mưa hiu hắt ngoài hiên
[G] Nay than ôi bóng người [F] xưa
Vương trong mấy đường [Dm]
Nhạc [G7] lòng gieo thương [C] nhớ.

* Ngày dần [Em] trôi
[F] Nhạc lòng gieo
[G] Khi ánh chiều [F] rơi
[G] Trên quê [C] hương.