Ngoài trời mưa lớn vi vu từng cơn gió hắt
Lạnh, ngồi bên hiên nhà ai vẫn thế muộn phiền
Dừng chân trên những con phố vắng tênh
Hoài mong những ký ức thật tuyệt vời
Chiều buông, hoàng hôn chậm lại
Vào mỗi buổi sáng đón đưa
Đi trên con đường ta thường bên nhau nói cười
Tay nắm chặt ,vai tựa vào nghe radio nhạc xưa.
ĐK:
Thay lời muốn nói viết những khúc ca dành riêng tặng người
Anh thầm gọi tên ,của em bên khung cửa sổ
Này người yêu hỡi em có hay chăng
Cố giấu kín nỗi niềm tận sâu trái tim
Thế giới rộng lắm , người lớn trót yêu làm sao.
Mưa tạnh từ cuối phố em bên ai chẳng nói nên lời
Em là ngọn gió lốc ,đã cuốn yêu thương của anh
Một mình chơ vơ giữa phố đông người
Khuất ánh sáng tẻ nhạt vùi sâu bóng đêm
Cửa sổ khép lại chỉ riêng anh nơi đây.