1. Lá rơi bên thềm gợi nhớ [C] thương [Am]
Tìm trong lá [Dm] thu vàng trên lối [G] đi về dĩ [C] vãng [Am]
Ngày thơ đã qua [Dm] rồi sao vấn [F] vương
Mỗi [Em] khi sương chiều [Am] xuống
Tìm [C] bâng khuâng hình [Am] bóng năm [G] nào.
2. Nhớ những đêm về nhạt ánh [C] sao [Am]
Thầm mơ ước [Dm] cho tình thương chớ [G] bao giờ phôi [C] pha [Am]
Dù xa cách [Dm] phương trời không lãng [F] quên
Bao [Em] kỷ niệm trìu [Am] mến
Trong [C] những phút êm [G] đềm bên [C] nhau.
ĐK:
Rồi chiều [F] ấy, người [Dm] say giấc [Em] mơ đi sông [Am] hồ [G]
Hàng cây trút [C] lá rơi thẫn [F] thờ
Mảnh hoa khô [Am] ép lòng trang giấy bơ [G] vơ
[E7] Người ơi vẫn mong [Am] chờ. [G]
3. Lá rơi cho lòng hoài cố [C] nhân [Am]
Tìm trong lá [Dm] thu vàng bao phút [G] xưa đầm [C] ấm [Am]
Niềm thương khó [Dm] phai mờ theo tháng [F] năm
Lá [Em] rơi bên thềm [Am] vắng
Yêu [C] mãi dáng thu [G] về bên [C] song.