Loài hoa tim vỡ(hợp âm)

Tác giả:


Intro: [Dm][Gm]-[C][Dm]-[Bb][Dm][Gm] -[A7][Dm]-[A7][Dm]

1. Mơ dáng tình [Dm] yêu đẹp rỡ ràng, lạc cõi địa [Am] đàng sắc thắm [F] lung linh
Hoàng [C] hôn in hình đối [Bb] bóng, chiều [Gm] phong âu lo thầm [F] ngóng
Tôi mong [Am] chờ người với yêu [Bb] đương [Gm][A7]

Thu đến buồn [Dm] vương nhạt võ vàng, tôi đã muộn [Am] màng biết cánh [F] hoa tim
Người [C] hay lặng tìm đứng [Bb] ngắm, chiều [C] thu ưu tư chìm [F] đắm
Nói rằng [A7] hoa màu sậm máu [Dm] phai hồng [Am][Dm]

ĐK:
Cất [C] bước theo [F]chồng, lòng [Dm] không quên người [Gm] xưa hồn [C] chưa vơi niềm [F]nhớ
[Dm] Hoa [D7] vỡ tim [Gm] đau, nghẹn ngào nhìn thu [F] chết, lạnh lùng tiết vào [A7] đông
Nếu biết rằng tôi đã lấy [Dm] chồng, thì nay người [Gm] ấy có buồn [C] không?
Chồng [Gm] tôi hờ hững niềm ân [F] ái, đành [A7] cam, làm phận trái [Dm] ngang sầu [Am][Dm]

2. Dẫu biết lần [Dm] đi chọn lỡ làng, tôi đã vội [Am] vàng giết chết [F] yêu đương
Ngày [C] vui nhuộn đường xác [Bb] pháo, màu [C] hoa loang như màu [F] máu
Phai môi hồng nhòa áo [Bb] cô dâu [A7]

Ai có ngờ [Dm] đâu chuyện bẽ bàng, tôi quá ngỡ [Am] ngàng tiếc nuối [F] hương yêu
Chiều [C] thu rụng nhiều xác [Bb] nắng, tình [C] vương tâm tư sầu [F] lắng
Biết người [A7] xưa còn nặng gánh [Dm] tang bồng