Anh Ba Khía (Hồ Văn Cường)

Tác giả: Hồ Văn Cường


Tên của tôi biệt danh anh Ba Khía
Sống nơi ruộng đồng quê hương có dòng sông
Miền tây vùng đất phù sa
Quanh năm mưa nắng, gian nan bên ruộng đồng.
Nơi xóm trên làng bên ai cũng biết Nổi danh miệt vườn anh Ba Khía miền tây
Nước da nâu đẹp trai mà dễ mến Làm bao thôn nữ ngất ngây men tình
Anh Ba Khía, quê ở miền tây
Cuộc sống lâu nay đơn sơ mà chan chứa
Chân phác thật thà bao kẻ mến người thương
Nơi xứ xa về đây ai cũng nhớ
Tình đẹp miền tây anh Ba Khía nhà quê
Tuy nghèo... tuy nghèo nhưng dạ sắc son
Độc thân vui tính cô đơn nhưng chẳng buồn.
CÂU HÒ
Nhưng ba khia tôi đây sống mộc mạc đơn sơ nơi miền quê yêu dấu Sông nước mênh mông nắng sớm mưa chiều
Đời cực khổ gian lao nhưng thương lắm bao điều
Quê tôi đó có chín dòng sông nhỏ, cây trái quanh mùa lúa trổ vàng bông
Hò hò ơi miền tây chan chứa câu hò Lời ru chan chưa đậm tình quê hương
Có xa quê lòng ai không chạnh nhớ người miền tây luôn thương nhớ đợi chờ
Ai thương ba khía tôi đây thì về miền tây
Trao câu duyên nồng tha thiết lời yêu ngọt ngào
Người xa quê nếu mai có về đừng quên câu nhớ mong
Duyên tình ba khía hò hơ hớ
Là người miền tây
Người miền tây tôi đây sống thật thà chân chất
Tay nắm bùn nhơ nhưng tình nghĩa đậm đà
Ba Khía tôi tình duyên đâu dám ngỏ Sống nơi miệt vườn nên nào dám thương ai
Đâu dám mơ tình nơi duyên chung lối
Sợ tiếng phũ phàng Ba Khía nặng lòng đau.