Ba Ơi Đừng Nhậu Nữa (Trường Nguyên)

Tác giả: Trường Nguyên


Cha: Thằng Hiếu đâu, ra đây tao biểu.
Mày qua quán gì Hai mua cho tao vài sị rươu nữa.
Tao uống chưa có đã.
Con: Ba ơi đừng nhậu nữa, mẹ đang bệnh mà ba.
Cha: Mày cải tao à, bệnh thì có thầy thuốc lo, mày sợ gì.
Con: Ba ơi, đành lòng vậy sau ba.
Xin ba đừng, đừng nhậu nữa ba ơi.
Ngày nào ba cũng uống rượu cả ngày lẫn đệm
Giờ đây mẹ đã bệnh nặng rồi.
Ba mãi nhậu hoài không chút nào quan tâm.
Dù không thương cũng nghĩa tàu khang.
Mà sau ba cứ nhậu hoài đau lòng con lắm ba ơi.

Ba ơi con xin ba đừng nhậu nữa. Nhà cửa giờ chẳng
còn chi mà ba cứ nhậu hoài.
Đồ đạc trong nhà ba cũng đập tan nát hết rồi.
Mẹ con bao năm qua nhọc nhằn gian khổ.
Giờ đây mẹ đã bệnh mà ba không chút quan tâm.
Nhìn mẹ quặng đau trong căn bệnh.
Mà lòng con càng đau đớn xót xa trăm lần.
Rồi sau này nhà mình càng quạnh hiu.
Khi mẹ con ra đi mà chưa một lần hạnh phúc.

Mày là con tao mà bây giờ mày dạy khôn cha mày
hả thằng con bất hiếu.
Tao cho mày học để mày biết chữ với người ta.
Chứ không phải mày dạy lại cha mày.
Biết vậy hồi trước tao cho mày đi bán vé số.
Thì ngày hôm nay mày đâu ăn nói mất dạy như bây giờ.
Mẹ mày bệnh thì còn có mày lo rồi
Mày cần tao làm chi nữa.
Mày đi mua rượu chưa
Đứng đây lãi nhãi hoài
Là tao đập ngôi nhà này nát tan.
Đời tao rượu là người bạn tri âm tri kỹ.
Nên ngày nào tao cũng phải uống rượu.
Xa nó tao thấy nhớ ơ là nhớ.
Lòng tao khó chịu lắm mày ơi.