A! Này bé! Con dế nó đậu cành tre
Em bắt đem về hát xẩm mà nghe
Đừng bắt đem về đánh lộn làm chi
Loài giun dế mang tội gì
A! Này bé! Con dế nó nàêm ổ sâu
Đào lỗ đem về cho ở hộp cao
Đừng bắt dế nghèo đánh bể đầu nhau
Để dế nó phải buồn rầu
A! Này bé! Con dế nó tội tình chi
A! Này bé! Con dế nó tội tình gì.
A! Này bé! Con dế nó ở đồng quê
Chinh chiến lan về, nó phải tản cư
Nó sống trên hè, quanh quẩn ngoại ô
Làm thân sống nương, ở nhờ
A! Này bé! Con dế nó cùng chị ve
Trong mấy tháng hè, nó chỉ hòa ca
Mưa nắng thuận hoà cho đẹp ruộng ta
Con dế hát đẹp ngày mùa
A! Này bé! Con dế nó ở miền quê
A! Này bé! Con dế nó ra kinh đô.
A! Này bé! Con dế nó ở nhà em
Nên nó cũng thèm coi truyền hình đêm
Nó thấy phi thuyền lên tận mặt trăng
Mà không thấy đâu Chị Hằng?
A! Này bé! Con dế cúi đầu phục lăn
Nó hát khen rằng: Con người giỏi giang
Nhưng vẫn chê rằng: Thiếu hẳn tình thương
Lòng vẫn chứa đầy bạo cường
A! Này bé! Này bé! Mau thuộc bài đi
A! Này bé! Cho dế nó coi Ti Vi.
A! Này bé! Theo dế ra tận bờ đê
Đất sét đem về ta nặn đồ chơi
Nặn những tay người hay nặn bàn chân
Tặng cho những ai tàn tật
A! Này bé! Theo dế ra trại định cư
Coi những ông già phá rừng trồng hoa
Chia sớt ngọt bùi với trẻ mồ côi
Đời mới chúc người phục hồi.
A! Này bé! Con dế xin vài hòn bi.
A! Này bé! Đem biếu những em xa quê.
A! Này bé! Thôi nhé, dế còn phải đi
Đi hát câu vè trên nẻo đường xa
Đi tới quê mẹ nối lại tình cha
Và ca hát câu giải hoà
A! Này bé! Có lẽ dế về miền sông
Có lẽ lên rừng hát cùng loài công
Hay xuống cát vàng hát cùng hàng thông
Ở giữa cõi đời mịt mùng.
A! Này bé! Con dế đến mùa phải đi
A! Này bé! Rồi sẽ có ngày trở về...
A! Này bé! Con dế đến mùa phải đi
A! Này bé! Rồi sẽ có ngày trở về...