Buồn theo mái tóc mỗi ngày dài càng dài
Mùa đông tháng giá gió lùa buốt bờ dai
Buồn riêng mấy kiếp những cuộc tình nửa vời
Hứa hẹn nhiều để rồi chết trong vòng tay rã rời.
Buồn mang mái tóc ngắn dài sầu còn hoài
Buồn như ngõ tối ánh đèn hắt lẻ loi
Buồn nhen nhúm mãi nát lòng người chờ đợi
Biết biển sầu vời vợi nụ cười tan héo trên môi.
Anh với em quen biết mà xa lạ nhìn cuộc đời như tượng đá
Hương ái ân chưa nhấp cạn tâm hồn cay đắng bẽ bàng nụ hôn
Người như lữ khách giữa dòng đời mịt mù
Hành trang mái tóc đã bạc trắng niềm mơ
Buồn chi đến mãi hãy trả lại nụ cười
Hãy trả lại cuộc đời nụ cười đã chết trên môi...