Thuở xưa có một chàng trai
tâm tư ngập nỗi buồn, hiu quạnh kiếp đơn côi
Vì vẫn mãi xót xa những tình yêu không may
và cũng lắm chán chê cõi trần đời điêu ngoa
đã bao nhiêu tháng ngày
chàng chôn vùi tương lai ly rượu đắng men cay
Thời gian cứ lặng lờ trôi
tâm tư chàng rã rời, nụ cười héo trên môi
Rồi bỗng có hôm nao giữa mùa mưa chơi vơi
chàng đắm đuối si mê bởi một nàng thiếu nữ
sắc nhan cô diễm kiều
dù ngư chìm nhạn sa vẫn không toại lời khen
Chàng ước trọn lòng yêu cô nàng, niềm yêu ái nồng say
cõi linh hồn ngất ngây giữa giấc mơ mỹ miều
lắng im dần nỗi đau
Ngờ đâu một lần khi hay rằng, nàng thiếu nữ chàng yêu
đã đem trọn trai tim hứa hẹn cùng ai rồi
giấc mộng đành vỡ tan
Từ đấy chết thầm niềm vui
cơn u sầu trở về, thêm nặng trĩu bi ai
Đời sao vẫn hoang vu dẫu tình lên dạt dào
giờ cũng hết ước ao dẫu tình còn chưa nguôi
trớ trêu thay kiếp người
tìm đâu nguồn hân hoan chốn thương đau triền miên