Chiều dốc cầu Bạc Liêu
Gió khỏa hàng cây đọng nắng chiều
Tôi đi trong bóng nắng Bạc Liêu
Gộp niềm mơ cũ ru hồn nhớ
Thấm thoát mười năm mộng chắt chiu…
Hối hã chiều vơi rẽ dốc cầu
Người xe chen chúc nhịp đời mau
Rợp đường áo trắng giờ tan học
Giữa trời phượng vĩ lá lao xao
Hè đến rồi chăng chẳng tiếng ve?
Nghe trời oi bức buổi giao hè
Bao làn tóc mướt thuở mơ xa
Bao tà áo trắng mãi thướt tha
Lướt bóng chiều êm trên chiếc xe.
Xin đưa tôi về thuở mộng xưa
Ngày ta trong trắng tuổi học trò
Bạc Liêu còn đó nhiều hoa thắm
Tôi trôi… giữa chiều vọng mơ.