Có lẽ nào không về được bên nhau
Khi thương nhớ xây cầu ô tháng bảy
Giữa hai bờ khoảng không dài là mấy
Cổng tương tư run rẩy sắc cầu vồng
Ở bên này lá đổ ngập rừng thông
Từng vệt nắng ẩn mình sau lối nhớ
Phả hơi đêm xoáy vòng run nhịp thở
Mắt hoàng hôn vô cớ khép lệ sầu
Gió lạnh em về
mưa ướt đẫm giọt ngâu
Góc tối vườn xưa
lắng sâu miền ký ức
Đêm đêm hoang tưởng
dâng trào cơn mộng thực
Liễu xác xơ gầy
cố nuối buổi đông sang
Dẫu mặt hồ chẳng giữ vết trăng loang
Đường thiên lý mơ màng câu cố quận
Tình hư ảo mê cung sầu vương vấn
Dây trầu này mãi quấn bóng cau xưa.