Người nô lệ da vàng ngủ quên
ngủ quên trong căn nhà nhỏ
đèn thắp thì mờ
ngủ quên, quên đã bao năm
ngủ quên không thấy quê hương
bao giờ đập tan gông cùm xiềng xích vô hình trói buộc dân ta
bao giờ đập tan gông cùm xiềng xích vô hình trói buộc tự do
Người nô lệ da vàng bước đi
bước đi, đi về đầu non
Người nô lệ da vàng bước đi
bước đi, đi về biển xanh
Đi khâu vá con sông Việt Nam hai mươi năm liền
thịt xương phơi trên đôi miền
đi cho thấy quê hương
Người nô lệ da vàng ngồi yên
ngồi yên trong căn nhà nhỏ
đèn thắp thì mờ
ngồi yên quên nước quên non,
ngồi yên xin áo xin cơm
bao giờ đập tan gông cùm xiềng xích vô hình trói buộc đôi chân
bao giờ đập tan gông cùm xiềng xích vô hình trói buộc hờn căm
Người nô lệ da vàng bước đi
bước đi, đi về ruộng nương
Người nô lệ da vàng bước đi
bước đi, đi về đồi hoang
Đi nói với anh em đòi cho quê hương thanh bình
Dựng xây tương lai Tiên Rồng
Đi cho thấy quê hương
Đi cho thấy quê hương
Đi cho thấy quê hương ...(nhỏ dần rồi Hết)