Gió đưa về chốn Phật Đà
Tiếng thinh không lặng, nở mầm cỏ hoa
Bao nhiêu phiền não xa xăm
Từ trong sinh thể ngàn năm chẳng còn
Bước chân lên tận đầu non
Dẫu trong mưa nắng sắt son cõi lòng
Nơi này sao thật thong dong
Biết bao vọng tưởng cũng đồng tiêu tan
Đoá hoa trí huệ bạt ngàn
Từ trong biển lửa khải hoàn toả hương
Ô hay đau khổ vô thường
Mang nguồn chân phúc tình thương tuyệt vời
Trong cơn sóng vỗ trùng khơi
Thành lời diệu tánh ngàn nơi thái hoà
Ô hay trong cõi hằng sa
Bổng nhiên nở đoá tâm hoa cúng dường.