Đường bay em chờ em. Trời sương ướt đôi vai mềm môi em nhẹ run Lời ru thiết tha như thầm mong em ngủ yên Mà đôi mắt sao mờ ướt.
Người đi trong chiều sương Chiều nay gió nương theo người đi xa ngàn phương. Trời tha thiết như mây hồng giăng mang buồn thương. Và em gót chân nhẹ lướt.
Bước đi khi lệ nhòa môi hôn đã mất sao em còn thoáng vương hương ngọc ngà. Cho ta bỗng thấy em mơ một cánh môi thơm mặn mà vỡ tan khi chiều tàn. Vấn vương trong nhịp đàn ta thầm theo bóng em yêu hiền hòa hay về nơi ngàn mây xa mờ xa. Hồn như đã mơ theo ngàn chim bay nhẹ qua. Chiều nay thiết tha ga buồn khi mưa lạnh rơi sầu ta biết bao giờ nguôi
Bước đi khi lệ nhòa môi hôn đã mất sao em còn thoáng vương hương ngọc ngà. Cho ta bỗng thấy em mơ một cánh môi thơm mặn mà vỡ tan khi chiều tàn Vấn vương trong nhịp đàn ta thầm theo bóng em yêu hiền hòa hay về nơi ngàn mây xa mờ xa Hồn như đã mơ theo ngàn chim bay nhẹ qua Chiều nay thiết tha ga buồn khi mưa lạnh rơi Sầu ta biết bao giờ nguôi.