.Giàn hoa giấy trên caO
áng màu HỒNG lao xao...
Mười năm đã trôi qua
Bóng hình Nàng xa xa...
Kỷ niệm ngày xưa đã qua mất rồi !...
Nàng đã đi qua bến bờ
để lại mình tôi bơ vơ
Bên giàn hoa giấy khờ dại
Mỗi lần ngước nhìn lên giàn hoa giấy khờ dại ...
của một thời hai đứa yêu nhau...
***EM xa rối......KHOẢNG KHÔNG bây giờ chỉ còn là
dĩ vãng....Khoảng không bây giờ ,chỉ là bất tận
trong cõi lòng thật là trống vắng
bên hàng hoa giấy cao cao....
Một thời ta yêu nhau...NHỮNG giận hờn
nụ hôn nồng cháy...
(Những ) giọt lệ và ánh mắt yêu thương...
BÂY giờ ,em bỏ lại phía sau
cùng với Một khoảng trời mênh mông...Không dịu êm
2..Giàn bông giấy trên cao
Áng màu hồng lao xao..
Người em gái NĂM xưa .Nay chỉ còn đong đưa...
Kỷ niệm ngày hôm qua còn đây...
Nhưng Nàng đã đi xa mất rồi !
Để lại mình tôi bơ vơ.....
Mỗi lần ngước nhìn lên giàn hoa giấy khờ dại ...
......của một thời hai đứa yêu nhau....
....bên giàn hoa giấy cao cao...(fine)
_____________________________________________________________________________________Sáng-tác : Ns.hOÀNG mINH dAN