Nhìn giòng sông ngàn con sóng dội vao phiến đá vội vàng
tan biến theo nhau trôi đi.
Con sóng nhỏ, sao vẫn buồn rời xa bến bờ để tìm lại những
ngày mình chơ vơ !
Xin một đêm, một đêm đến trong tiếng cười,
thấy đời còn mang chút tình sưởi ấm cho ngày mai.
Nghe dịu êm vừa tới hôm qua rồi xa,
nồng ấm yêu thương rời nhau. Ôi thêm đớn đau !
Không sớt chia nhau khi ngọt bùi ; sớt chia nhau những mặn
nồng như những chiều sánh vai nhau thuở xa xưa.
Mang dấu yêu lang thang từng miền, dẫu bên nhau có muộn
phiền, xin giữ lại chút âm vang đầu tiên.-