Em như mưa rào như con sóng xa đưa Em mang mưa về trên hàng liễu lưu thưa Đời là vạt nắng nắng rơi rơi êm đềm Bên thềm dòng rêu khuất trong lãng quên.
Đôi ta chia lìa như chiếc lá thu bay Riêng anh phương này lòng thương nhớ khôn khuây Tình là bão tố sóng xô đi vô tình Bên bờ hoang cát nắng bay quanh mình
Luyến lưu bờ môi đôi mắt long lanh lệ rơi Tiếng mưa đếm tả tơi Bàn tay tiếc nhớ xanh xao gầy Từng mơ xưa nay còn đâu người hỡi
Nhung nhớ chi tình mình đã lỡ bơ vơ Em đi theo chồng e ấp dáng ngây thơ Đợi chờ gì nữa đã không chung một đời Người xa xôi quá người ơi...