Trùng dương một ngày lên tiếng gọi Sóng triều du giấc mộng Bờ khuya âm vang trùng khơi nhắn phương tời nào chờ gót viễn du Phiêu bồng nhẹ trôi áng mây hồng vào trời rộng mênh mông Luyến lưu vương vấn mãi một chiều Lệ biệt ly thấm ướt mi em Phong ba vui con tàu tìm đại dương bao la Giông tố đêm thét gào anh quên màu xuân sang Lenh đênh bao sông hồ Áo bạc màu sương gió Hải lý không bến bờ Ánh mắt em mỏi chờ Vương vấn trên con đường anh đi Rồi mai phiêu lưu mỏi cánh bằng giã biệt kiếp giang hồ Trùng khơi không xanh bằng mắt biếc long lanh một chiều xuân nắng êm Anh về tìm lại bóng trăng thề Khung trời chợt thênh thang Bến xưa hiu hắt gió thu vàng Chiều nao em cất bước sang ngang