Tình về ngày xa xưa, ngày dâng mưa, ngày bơ vơ, lạc giữa cơn mưa
Lạnh lùng mùi hương xưa, bờ môi xưa, vòng tay xưa, nghe quá ơ thờ
Phải chăng thời gian đã như giòng sông
xóa tan dĩ vãng, phai tàn theo năm tháng
Thấp thoáng trong lòng
Đường xưa ta ngỡ ngàng
Dĩ vãng tro tàn tình xưa những bốc cháy
Phút giây ngày nào, bỗng nghe rạt rào
Gió mưa thì thào, tiếng xưa ngọt ngào
Thì thầm lời trăm năm
Ta yêu nhau còn dư âm, thoang thoáng đâu đây
Lời thề nguyền ngày ra đi
Để riêng ta nhìn xuân qua, mơ phút sum vầy
Tiếng mưa gọi nhau
Bước chân về mau
Lối xưa mòn mỏi
Quay về trong đêm tối