Từ bình thường, chữ nghĩa bỗng phi thường
Lời dịu dàng, mà khi giáo khi gươm
Nếu hôm nay em ơi đừng tuyệt vọng
Đừng buông tay dù đời đã chân tường
Nghèo bạc tiền nhưng tâm có đâu nghèo
Vẫn trong hồn luôn bát ngát tình yêu
Yêu quê hương, em thương đời khốn khó
Giữa phong ba lòng vẫn vững tay chèo
Đòi lại Nam Quan bảo toàn cương thổ
Giữ lấy Hoàng Sa vũng biển quê ta
Đòi lại tự do cho dù gian khổ
Tôn giáo, nhân quyền rồi sẽ nở hoa
Từ Lam Sơn người áo vải chân trần
Cũng đã kiên trì chiến đấu 10 năm
Đánh thắng quân Minh dành quyền tự chủ
"Lê Lợi vi Quân, Nguyễn Trãi vi thần"
Từ cao nguyên người thôi nói tiếng người
Lũ giặc Hồ đang chém giết tơi bời
Từ bản buôn, người gióng khèn khua hận
Nghe không em ngàn lời ca máu tươi