Người mẹ già trên phố Bolsa
Với gánh rau mẹ trồng sau nhà
Mẹ gọi mời bao khách đi qua
Thúng rau bà mới hái đêm qua.
Người mẹ già không phấn không son
Giữa phố đông mẹ ngồi âm thầm
Mẹ gọi từng tên mỗi đứa con
Ðứa vuông tròn, đứa đã thinh không.
Mẹ khóc chồng năm chưa bốn mươi
Tấm huy chương trận Ðồng Tháp Mười
Mẹ khóc con An Lộc địa sử
Biệt Cách Dù Vị Quốc Vong Thân.
Một đám tần ô, hay chiếc ô?
Che chắn con năm sáu tuổi khờ
Một liếp rau ôm, mẹ ôm trẻ
Rau đắng sau hè, đã đắng chưa?
Một mùa hạ đỏ máu quê hương
Dắt díu con vĩnh biệt xóm vườn
Hàng hàng người ôm nỗi tang thương
Con theo mẹ, nửa kiếp ly hương.
Mẹ đã già con đã nên danh
Vẫn gánh rau mẹ ngồi âm thầm
Thầm đợi ngày giải phóng quê cha
Rau mẹ trồng trên đất quê ta.