NHỚ MÃI CỘI NGUỒN
Sáng tác: Phương Tài
Tôi viết bài ca này xin gửi về quê tôi,
qua thời gian khôn lớn, trong ký ức tuổi thơ,
cánh đồng xanh mía ngọt, còn đây những vết chân trần,
lội dòng kênh ruộng lúa thấm vào lòng câu ca.
Bởi bởi câu hát ngân nga, mang tình sâu nghĩa nặng,
mảnh đất níu tình người, nhờ cây lúa chịu thương.
Thương thương phận em con gái, trong nhờ đục chịu thôi.
Thương mẹ già mòn mỏi chờ mong đứa con về,
lang thang giữa dòng đời, mơ về lại chốn xưa,
bên bờ kênh tát nước, chiếc gàu sòng có đôi,
giờ em ở nơi đâu, có nhớ về quê mình.
Đây khúc hát nhủ lòng, đời người ta có lúc,
con sông nào lượn khúc cũng nhớ cội nguồn xưa,
cội nguồn nhớ mãi người ơi.